Một câu chuyện về cơ hội thứ hai cho trẻ em trong môi trường giáo dục. Đó thực sự là một câu chuyện cần rất nhiều sự quan tâm và suy ngẫm. KỸ NĂNG CẦN BIẾT Chia sẻ câu chuyện “Đâu có luật lệ không quan trọng bằng lòng tốt”. Mọi người đều được chào đón tham gia!
Ai xứng đáng có cơ hội thứ hai?
Nếu một kỳ thi quan trọng đến mức nó quyết định tương lai của học sinh, thì trong hoàn cảnh nào thì nên cho nó cơ hội thứ hai?
Năm học vừa qua, con gái tôi học lớp 9 tại một trường trung học công lập của Pháp. Trong năm học này, các em sẽ phải đối mặt với hai kỳ thi quan trọng: kỳ thi vào cấp 3 và kỳ thi trưởng thành. Nghịch lý là các em sẽ được nhận và biết kết quả thi vào cấp 3 trước khi tốt nghiệp cấp 3.
Tôi tạm gọi đó là kỳ thi vào cấp 3 để bạn đọc dễ hình dung, nhưng cũng không hẳn đúng, vì ở Pháp, học sinh có thể tiếp tục học lên cấp 3 nếu muốn và không cần thi toàn bộ. thậm chí không tham gia kỳ thi trúng tuyển. Kỳ thi tuyển sinh trung học này chỉ dành cho những học sinh muốn đăng ký vào các lớp cụ thể trong hệ thống trường công của Pháp. Những lớp học đặc biệt này có thể là chuyên ngành toán, chuyên ngành tin tức, chuyên ngành tiếng Anh, chuyên ngành nghệ thuật, chuyên ngành âm nhạc. Mỗi trường công lập có thể có 1 hoặc 2 lớp học đặc biệt như vậy.
Kỳ thi diễn ra 2 vòng: vòng 1 các em nộp hồ sơ (gồm thư bày tỏ nguyện vọng và bảng điểm các năm cấp 2). Khi vượt qua vòng nộp hồ sơ, các em sẽ được mời phỏng vấn, đề thi sẽ được gửi vào email của bố mẹ trước ngày thi 1 ngày. Kể từ khi dịch Covid bùng phát, kỳ thi phỏng vấn đã được chuyển sang hình thức trực tuyến.
Vì thi trực tuyến nên chúng em rất lo ngại về chất lượng đường truyền và máy móc. Ngày con đi thi, tôi và vợ đều ở nhà, chuẩn bị máy tính, tai nghe, thậm chí cả máy tính dự phòng. Cuộc phỏng vấn của con trai tôi diễn ra tốt đẹp, nhưng bạn của con trai tôi thì không. Máy tính của tôi gặp sự cố âm thanh, cuộc phỏng vấn kéo dài 20 phút, nhưng tôi đã trải qua 10 phút không có video và không có âm thanh. Tôi đã rất thất vọng vì tôi là một học sinh giỏi và giáo viên trung học của tôi đã nhiệt tình khuyến khích tôi theo học tại trường này.
Nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi gọi ngay cho hội đồng thi thì không ai nghe máy. Tôi tiếp tục viết thư trình bày lý do và hoàn cảnh để xin hội đồng thi cho tôi cơ hội thứ hai. Hội đồng thi đã có phản hồi ngay sau đó và tổ chức một buổi thi khác. Tôi được nhận vào trường.
Cũng cần nói thêm rằng đây là một kỳ thi cực kỳ cạnh tranh vì hạng đặc biệt của trường này được xếp hạng nhất toàn bang. Hầu hết các học sinh tốt nghiệp trường trung học này, sau đó tiếp tục học tại các trường đại học chính của Pháp. Đây được xem như một bước tiến tới một tương lai tươi sáng. Nếu bạn của con trai tôi nản lòng và bỏ cuộc, nếu ban giám khảo cứng nhắc, thì anh ấy đã đánh mất một cơ hội mà anh ấy hoàn toàn xứng đáng.
Con tôi không đỗ kỳ thi này, nhưng câu chuyện về cậu bạn đã được chúng tôi nhắc đến nhiều lần, như một bài học về đức tính không bỏ cuộc, cũng như lòng nhân đạo của những người thầy chấm thi ngày ấy.
Một lớp học ở Pháp. Ảnh: AFP
Nhân đạo hay dễ dãi?
Đối với một nền giáo dục, những bài học không chỉ nằm ở những bài giảng trên lớp hàng ngày mà còn ở cách con người đối xử với nhau trong môi trường đó. Những năm tháng trải nghiệm trên ghế nhà trường sẽ góp phần không nhỏ vào việc hình thành nhân cách của các em học sinh. Những bài học về lòng nhân ái rồi sẽ theo các em đến suốt cuộc đời.
Trong suốt 9 năm con gái du học tại Pháp, chúng tôi đã chứng kiến rất nhiều câu chuyện khác nhau về những người thầy nơi đây.
Chuyện lạ nhất là khi trong lớp có học sinh ngủ.
Trong năm học, học sinh luôn có 2 tuần nghỉ hè (thu, đông, xuân…). Sau mỗi giờ ra chơi, hiện tượng ngủ gật trong lớp tăng lên rõ rệt. Nguyên nhân là do trẻ em vẫn có thói quen ngủ muộn và các trường học ở Pháp không có giờ ngủ. Các cô giáo không những không đánh thức học sinh đang ngủ, không mắng các em ngủ gật trong lớp mà còn nhắc cả lớp nói em bé cho bạn ngủ. Nhưng sau đó, họ sẽ có tin nhắn cho phụ huynh, đề nghị phụ huynh cho con đi ngủ sớm hơn để đảm bảo sức khỏe và việc học tập tại trường.
Lương khởi điểm của một giáo viên cấp 3 ở Pháp (từ mẫu giáo đến cấp 3) là 1,451 euro/tháng (sau khi trừ thuế và an sinh xã hội). Trong khi đó, lương cơ bản tại Pháp hiện là 1329,05 euro/tháng.
Giáo viên cấp 2 ở Pháp thường phải hoàn thành 3 năm đại học và 1 năm thạc sĩ trước khi bắt đầu công việc. Để trở thành giáo viên chính thức, được coi là nhân viên nhà nước, họ phải vượt qua kỳ thi cấp chứng chỉ giáo viên hàng năm.
Câu chuyện thứ hai là việc kéo dài giờ kiểm tra.
Khi còn học tiểu học, họ thỉnh thoảng phải làm bài kiểm tra đánh giá, nhưng giáo viên không đặt ra thời hạn cho bài kiểm tra. Học sinh làm xong trước lật bài rồi ngồi đọc sách, học sinh chưa làm xong cứ bình tĩnh làm.
Đến lớp 2, giáo viên bắt đầu lên lịch kiểm tra. Nhưng những học sinh chưa hoàn thành công việc vẫn quyết tâm tiếp tục công việc, bất chấp sự khuyến khích của giáo viên. Con tôi kể, nhiều khi cô giáo phải “xin” mới giao bài, sắp hết giờ nghỉ mà còn dạy lớp khác.
Trên tất cả và ấn tượng nhất với tôi vẫn là câu chuyện về lòng bao dung của người thầy.
Khi con trai tôi học lớp 7, nó đã thuyết trình về tác phẩm văn học mà nó yêu thích. Con tôi ban đầu là một cô bé nhút nhát, luôn cúi mặt trước đám đông và ít nói. Hôm đó tôi đã rất lo lắng nên không thể hoàn thành tốt bài thuyết trình của mình. Giáo viên của tôi cho phép tôi đăng ký lại trong một phiên khác. “Mọi người đều xứng đáng có cơ hội thứ hai,” cô ấy nói với con trai tôi.
Một lần khác, khi con trai tôi học lớp 9, dù đã được cô giáo cho nghỉ 10 phút để làm bài kiểm tra môn toán nhưng cháu vẫn cảm thấy không hài lòng với bài làm của mình. Tôi vừa trao cho cô ấy lá thư vừa rơm rớm nước mắt. Cô giáo hỏi con tôi tại sao cháu khóc, sau đó đề nghị cháu xem điểm và giải thích cách giải.
Đó là một kỳ nghỉ trước mùa đông và con trai tôi sẽ không biết kết quả cho đến 2 tuần sau. Nhưng ngay tối hôm đó, tôi nhận được điểm, cùng với một lá thư từ giáo viên. Trong thư, cô giáo động viên con tôi rằng, một lần bị điểm kém cũng không sao vì phía trước còn nhiều thử thách khó khăn hơn và không chắc lần nào con cũng thành công. Vì vậy, điều quan trọng nhất là trẻ nên học cách kiểm soát cảm xúc của mình.
Con tôi không phải là học sinh xuất sắc để được thầy cô coi là “con cưng”; Phụ huynh chúng tôi cũng không cam tâm để thầy cô “ưu ái” con mình. Tôi chỉ là một sinh viên bình thường như bao sinh viên cùng trang lứa khác trên khắp nước Pháp. Sự ân cần và bao dung của thầy cô đã giúp chúng tôi hiểu rằng lòng tốt/lòng tốt quan trọng hơn những quy tắc và quy định cứng nhắc, trong giáo dục điều đó càng quan trọng hơn.■
Lương giáo viên tăng theo thâm niên: năm thứ nhất 1451 euro/tháng, năm thứ hai 1640 euro/tháng, năm thứ tư tăng lên 1666 euro/tháng. Sau 30 năm giảng dạy, mức lương của họ là 2503 euro/tháng, gần gấp đôi mức lương cơ bản. Ngoài ra, hàng năm giáo viên trung học nhận được một khoản hỗ trợ việc làm, dao động từ 400-2200 euro/năm.
Mỗi lớp ở bậc THCS của Pháp thường dao động từ 25-30 em/lớp ở các cấp. Các trường tiểu học thường có sĩ số lớp rất ít, trung bình 1,5-2 em/lớp. Trường THCS do được gom từ nhiều trường tiểu học nên số lớp song song tăng lên, tốt nhất là từ 5-8 lớp/lớp.
THEO TUỔI CÁC NƯỚC
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Nơi những luật lệ không quan trọng bằng sự tử tế . Đừng quên truy cập Chaolong TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !